Phát triển Shaanxi KJ-500

Kể từ đầu thế kỷ 21, phạm vi phát hiện và độ chính xác của radar trên không ngày càng tăng, các máy bay chiến đấu được trang bị nhiều loại tên lửa không đối khôngtên lửa hành trình tầm thấp liên tục được cải thiện hiệu suất, tạo ra nhu cầu về một AEW&C có khả năng đáp ứng cao hơn. Để giải quyết các vấn đề trên, Trung Quốc đã bắt đầu phát triển AEW&C thứ ba của mình là KJ-500 (biến thể Y-9W) vào cuối thập niên 2000. KJ-500 bắt buộc phải có 3 tính năng quan trọng là khả năng phát hiện tốt, khả năng nhận dạng tốt và khả năng phản ứng nhanh. KJ-500 cũng được yêu cầu là lực lượng nòng cốt của hệ thống tác chiến thông tin, công nghệ trang bị của nó có 4 đặc điểm chính là kết nối mạng, đa chức năng, tích hợp cao và gọn nhẹ.[3]

Máy bay KJ-500 mang một vòm radar cố định ở trên lưng chứa ba mảng radar quét điện tử chủ động AESA để bao quát 360 độ, nó được cho là hiệu quả hơn so với thiết kế mảng 'dầm thăng bằng' hai mặt phẳng được sử dụng trên Shaanxi KJ-200 trước đó. Các loại AEW&C đời cũ đã ngừng sản xuất vào năm 2018 do KJ-500 đạt đến khả năng hoạt động đầy đủ tất cả tính năng.